Ca Đoàn Augustino

Saturday, January 18, 2014

Sự bí nhiệm của chuỗi Mân Côi (Phần 1)

Hạt Cát
Tác giả: Thánh Louis Marie De Monfort.
Tràng Chuỗi Rất Thánh Mân Côi, gọi tắt là Kinh (Chuỗi) Mân Côi, đã trở thành lời cầu nguyện rất phổ biến trong Giáo Hội Công Giáo từ thế kỷ XIII cho tới ngày nay.  Và cũng vì Kinh Mân Côi đã quá phổ biến và quen thuộc, cho nên dần dần nhiều người cảm thấy như đã nhàm chán và có khuynh hướng đi tìm trong Kinh Thánh những Thánh Vịnh hay lời kinh mới được đặt ra do những vị khôn ngoan, đạo đức trong Giáo Hội, để đọc thay cho Kinh Mân Côi.  Đặc biệt giới trẻ ngày nay đang có xu hướng xa dần và cảm thấy xa lạ đối với Kinh Mân Côi.

 
Đây quả là điều nguy hiểm.  Đúng hơn, đây là thành công to lới của ma quỉ trong nỗ lực đánh phá Giáo Hội và tiêu diệt các Linh Hồn.  Khi hiện ra ở Fatima, Đức Mẹ đã yêu cầu mọi người năng lần hạt Mân Côi để cầu cho hòa bình thế giới và cho người tội lỗi.  Đức Mẹ cũng tiết lộ cho Thánh Alan De La Roche rằng; “Thánh Lễ Misa là trọng nhất.  Sau đó đến Kinh Mân Côi”.  Chân lý này đã được Thánh Louis Marie De Monfort, vị tông đồ của Đức Mẹ chứng minh trong cuốn “Sự Bí Nhiệm của Chuỗi Mân Côi (The Secret Of The Rosary)”, một cuốn sách với gần 30 lần tái bản, tổng cộng trên bốn triệu ấn bản.  Qua đó, đủ thấy giá trị và ơn ích lớn lao của cuốn sách đó.  Những ý nghĩa quan trọng và chủ chốt của Kinh Mân Côi, cũng như những khắc khoải nên trên đã được thánh nhân diễn giải tỉ mỉ trong cuốn sách của ngài.  Do đó, chúng tôi xin tuyển dịch một số đoạn để cống hiến quí đọc giả.  Ước mong những lời trần tình của Thánh Monfort sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn  tầm quan trọng của Kinh Mân Côi, và khơi dậy được trong chúng ta lòng yêu mến, cũng như đọc Kinh Mân Côi đúng Ý của Chúa hơn.
 
Mời quí độc giả cùng đồng hành với Thánh Monfort.
 
I. NGUỒN GỐC KINH MÂN CÔI.
 
Bởi vì Kinh Mân Côi được tạo thành, chính và chủ yếu là lời cầu nguyện của Chúa Kytô và lời chào của Thiên Thần.  Đó là Kinh Lạy Cha và Kinh Kính Mừng.  Do đó, chắc chắn đó phải là lời cầu nguyện và sùng kính đầu tiên của các tín hữu xuyên qua các thế kỷ, được dùng từ thời các Tông Đồ và Môn Đồ cho tới ngày nay.
 
Tuy nhiên, chỉ từ năm 1214, hội thánh mới có một mô thức Kinh Mân Côi như ngày nay.  Sự kiện này xuất phát từ Thánh Đôminicô, vị thánh đã được Đức Mẹ hiện ra và ban cho ngài Kinh Mân Côi, như một phương thế hiệu nghiệm để hoán cải những người theo bè rối Albigenses và người tội lỗi.
 
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe cách thức ngài nhận Kinh Mân Côi.
 
Câu chuyện này được lấy từ tác phẩm nổi tiếng của Chân Phước Alan De La Roche: “Sự Quan Trọng Và Vẻ Mỹ Miều Của Kinh Mân Côi”.  Thánh Đôminicô ý thức rằng chính tội lỗi ghê gớm của loài người là lý do cản trở những người theo đạo rối Albigenses trở lại.  Cho nên, ngài lui vào một khu rừng gần Toulous để cầu nguyện liên tiếp ba ngày đêm.  Tại đây ngài đã khóc lóc và làm việc đền tội rất nghiêm ngặt, để van xin lòng thương xót của Thiên Chúa.  Ngài hãm mình phạt xác nặng nề đến nỗi ngài bị kiệt sức quá và bị hôn mê.
 
Rồi Đức Mẹ, được hộ tống bởi ba Thiên Thần, hiện ra với thánh nhân và phán:
 
 Hỡi con, con có biết khí giới nào Thiên Chúa Ba Ngôi muốn dùng để hoán cải thế giới không?
 
 Ôi lạy Mẹ, thánh nhân trả lời, Mẹ quá biết hơn con.  Bởi vì ở bên cạnh Chúa Giesu Con Mẹ, Mẹ luôn là dụng cụ chính của Ơn Cứu Rỗi chúng con.
 
Đức Mẹ phán:
 
 Mẹ muốn cho con biết rằng, trong cuộc chiến này, khí giới bén nhạy của con chính là lời kinh của Thiên Thần, lời kinh làm nền tảng cho Tân Ước.  Vậy nếu con muốn hoán cải những tâm hồn cứng cỏi nhất, hãy phổ biến kinh này của Mẹ.
 
Thánh nhân trỗi dậy, lòng tràn đầy an ủi,  và với khát vọng cải hóa những người tội lỗi trong thành, ngài đi thẳng tới Nhà Thờ Chính Tòa.  Lập tức các Thiên Thần kéo chuông để tập họp dân chúng trong thành lại, và thánh nhân bắt đầu truyền bá cho mọi người.
 
Ngay khi ngài bắt đầu giảng, thì một cơn bão khủng khiếp từ đâu bỗng ào tới.  Mặt đất rung chuyển.  Mặt Trời tối lại.  Những cơn sầm gầm chớp giật liên hồi làm mọi người vô cùng kinh sợ.  Họ càng sợ hơn khi nhìn vào bức ảnh Đức Mẹ được treo ở nơi công cộng.  Họ thấy Đức Mẹ dơ hai tay lên trời ba lần để xin Thiên Chúa giáng phạt trên họ, nếu họ không trở lại, sửa đổi đời sống và kêu xin sự che chở của Mẹ Thiên Chúa.
 
Xuyên qua những hiện tượng phi thường này, Thiên Chúa muốn cổ võ một loại tôn sùng mới cho loài người, đó là Tràng Chuỗi Rất Thánh Mân Côi, và làm cho việc tôn sùng này được phổ biến rộng rãi hơn.
 
Cuối cùng, nhờ lời cầu nguyện của Thánh Đôminicô, cơn bão chấm dứt và ngài bắt đầu giảng.  Với tất cả lòng hăng say, ngài giải thích sự quan trọng và giá trị cao quí của Kinh Mân Côi.  Kết quả, hầu hết dân chúng trong thành Toulouse đều lần hạt mân côi và từ bỏ con đường lầm lạc.  Chỉ trong một thời gian rất ngắn, bộ mặt của thành đã thay đổi hẳn.  Người ta bắt đầu sống tốt đời sống Kytô hữu và đoạn tuyệt với thói xấu khi xưa.
 
Qua đường lối huyền diệu này mà việc tôn sùng chuỗi mân côi được thành lập.  Ở một khía cạnh nào đó, nó cũng tương tự như cách thức mà Thiên Chúa toàn năng ban Luật của Ngài cho con người trên núi Sinai xưa, và chứng minh một cách rõ ràng giá trị và tầm quan trọng của mạc khải mới này.
 
Được sự linh hứng của Chúa Thánh Thần và hướng dẫn của Đức Mẹ cũng như kinh nghiệm riêng mình, Thánh Đôminicô đã ttruyền bá Kinh Mân Côi trong suốt cuộc đời ngài.  Ngài truyền bá bằng chính gương sáng cũng như các bài giảng của ngài.  Ở thành phố cũng như thôn quê, cho người có địa vị cũng như người bình dân, trước mặt các bậc thức giả cũng như người thất học, cho người Công Giáo cũng như bè rối.
 
Nhưng tất cả mọi sự, ngay cả sự thánh nhất cũng là đối tượng của sự thay đổi.  Đặc biệt khi những điều đó lệ thuộc vào ý muốn tự do của con người! Cho nên chẳng ngạc nhiên khi thấy rằng, người ta chỉ duy trì được sự nhiệt thành với Kinh Mân Côi được một thế kỷ từ khi Thánh Đôminicô truyền bá và cổ võ.  Sau đó, Kinh Mân Côi dần dần đi vào quên lãng.
 
Cũng không nghi ngờ gì ma quỉ, với kế hoạch thâm độc và sự ghen ghét, nó có trách nhiệm phần lớn trong việc làm cho người ta lơ là với Kinh Mân Côi và do đó, cản trở ơn Chúa xuống cho nhân loại.  Cho nên, năm 1349, Thiên Chúa đã trừng phạt toàn thể Âu châu bằng một bệnh dịch khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại: Đầu tiên, nó bộc phát ở phía Đông rồi lan tràn khắp nước Ý, Đức, Pháp, Ba Lan và Hung Gia Lợi.  Bệnh dịch đi tới đâu, cảnh hoang tàn lan tới đó.  Cả trăm người bệnh, không có đến một người sống sót.  Những thành phố lớn cũng như nhỏ, các làng mạc cũng như tu viện hầu như bị hoang tàn trong suốt ba năm kể từ khi bệnh dịch hoành hành.  Sự trừng phạt này của Thiên Chúa được theo sau bởi hai biến cố: sự ra đời của tà phái Flagellantes và sự ly giáo đau lòng năm 1376.
 
Trong bài giảng đầu tiên về Kinh Mân Côi, Linh Mục Clement Losoun nói: Sau khi Thánh Đôminicô qua đời, lòng tôn sùng Kinh Mân Côi yếu dần cho đến khi gần như chết hẳn.  Khi bệnh dịch khủng khiếp bộc phát một vài nơi trong nước, những người khốn khổ tìm đến với một thày tu hành đạo đức để xin thày cầu nguyện cùng Chúa cho họ.  Thày tu hành này chạy đến với Đức Mẹ.  Thày van xin Đức Mẹ, Đấng bầu cử cho các tội nhân, cúu giúp họ.
 
Rồi Đức Mẹ hiện ra và phán: Những người này đã thôi không đọc kinh tán tụng Mẹ.  Đó là lý do tại sao họ gặp phải những tai ương.  Nếu họ trở lại với sự sùng kính Kinh Mân Côi như xưa, họ sẽ được Mẹ che chở.  Mẹ sẽ chăm lo đến phần rỗi của họ, nếu họ chăm chỉ cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi, vì Mẹ rất yêu thích bài thánh ca này!
 
Và người ta đã làm theo những lời chỉ dẫn của Đức Mẹ.  Họ đã cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi với tất cả trái tim và tâm hồn.
 
Khi bệnh dịch chấm dứt, Chúa Giesu và Mẹ Maria truyền dậy cho Chân Phước Alan De La Roche làm sống lại lòng tôn sùng Kinh Mân Côi.  Chính Thánh Đôminicô cũng hiện ra và nói cho Chân Phước Alan về những kết quả to lớn trong công tác mục vụ của ngài: Vì ngài không ngừng truyền bá Kinh Mân Côi, mà các bài giảng của ngài đã có tác dụng lớn lao và cải hóa được nhiều tội nhân.  Cho nên, bắt đầu từ năm 1460, Chân Phước Alan De La Roche đã dành hết thời giờ và tâm hồn để truyền bá lòng sùng kính Kinh Mân Côi cho mọi người.
 
(Còn tiếp)

No comments:

Post a Comment