Antôn Nguyễn Ðích, sinh năm 1769 tại Chi Long, Nam Ðịnh; chết
12/8/1838, tại Bảy Mẫu. Thánh Antôn Ðích dùng gia sản nông nghiệp của ngài để
giúp cho công việc truyền giáo của Hội Thừa Sai Balê. Ngài bị bắt vì che dấu
các linh mục, kể cả Giacôbê Năm, là người đang chạy trốn việc lùng bắt của nhà
vua. Bị xử trảm (chém đầu). Cùng với linh mục Mai Năm và ông Lý Mỹ, ông trùm
Antôn Nguyễn Đích, được Đức Giáo Hoàng Lêo XIII suy tôn Chân Phước ngày
27.05.1900. Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn các ngài lên bậc Hiển
thánh. Lễ kính vào ngày 12/08.
Gia trưởng một gia đình tử đạo.
Thánh Antôn Nguyễn Đích, một mẫu gương sáng ngời cho những
người gia trưởng, đặc biệt trong việc giáo dục hướng dẫn đức tin cho con cái.
Không kể thánh Lý Mỹ, người con rể chí hiếu, đã cùng tử đạo một ngày, gia đình
ông đã cống hiến hai chứng nhân đức tin khác (hai vị này không có trong số 117)
: ông Lý Thi, bị xử giảo năm 1858 thời vua Tự Đức (con thứ hai ông Trùm Đích),
và ông phó Nhâm, người con thứ tư, cương quyết không bước qua Thập Giá, bị đầy
lên Cao Bằng và qua đời tại đó.